Yêu phụ (Vampire) không phải là người đàn bà tham dâm hay dâm loạn mà là người đàn bà thích dùng tình dục như một thủ đoạn để chi phối nam giới. Mục đích của người đàn bà không ở nơi thoả mãn tình dục, mục đích ở nơi chi phối đàn ông.
Dumas đã tả tâm lý của yêu phụ qua lời nàng Gautier tức Trà hoa nữ:
Tất cả đàn ông đều cùng một ruộc. Khi chúng được thoả mãn rồi là bắt đầu chán ghét, nếu người đàn bà yêu chúng, chúng dễ dàng ruồng bỏ và áp chế. Riêng tôi, tôi không bao giờ để cho bọn đàn ông được thoả mãn và bắ chúng chịu 3 điều kiện của tôi: Tin tôi hoàn toàn, nghe tôi tuyệt đối và quỳ mọp dưới chân tôi." Ba điều kiện trên đây là đòi hỏi căn bản của bất cứ yêu phụ nào. Nàng đem dung mạo mỹ lệ, và xác thịt khêu gợi cùng miệng lưỡi gian ngoa để thoả mãn tâm lý bạo chúa trong người nàng. Đàn ông trước đàn bà yêu quái chỉ là một thứ đồ chơi. Tình yêu được đổi thành thứ vũ khí đấu tranh. Ái tình tiêu diệt và nhu yếu chi phối làm chủ tể.
Tướng cách yêu phụ phải kết hợp vững chắc giữa tiêu diệt và nhu yếu chi phối làm chủ tể.
Tướng cách yêu phụ phải kết hợp vững chắc giữa tâm lý với hình thái mới đoán biết được.
Yêu phụ thường có 3 đặc điểm:
- Đẹp lạ lùng ma quái.
- Lòng tự tin rất cao.
- Đa năng hoặc thông minh hơn người.
Tâm lý học phân chia hai loại:
a) Yêu phụ trong máu huyết, bản chất từ nhỏ đến lớn.
b) Yêu phụ do biến thái của một duyên cớ uất ức đau khổ.
Sử Trung Quốc có nàng Bao Tự ái phi của vua U Vương đời Đông Chu là người đàn bà mang bản chất yêu phụ. Yêu phụ do biến thái là nàng Ngư Huyền Cơ, truyện nàng như sau:
Đời Đường có hai nữ thi sĩ luân lạc làm kỹ nữ là: Tiết Đào và Ngư Huyền Cơ.
Ngư Huyền Cơ nổi danh ở Trường An giữa lúc trên chính trường đang có nhiều tranh đấu đang hồi khốc liệt. Các sĩ đại phu chán ghét chính trị tìm quên lãng vào cuộc sống văn nhân phong nhã, mượn rượu tiêu sầu, tìm giai nhân giải muộn. Trong đám đó có hai nhà thơ lớn là Ôn Đình Quân và Hồ Đào. Hai người rất quen thuộc với các xóm yêu hoa và đã phát hiện thiên tài thi phú cảu danh kỹ Ngư Huyền Cơ. Tuy là hai bạn tâm giao nhưng số phận Hồ Đào thì vinh quý còn số phận Ôn Đình Quân thì lận đận. Hồ Đào làm quan đến chức Thái tử thiếu bảo, còn Ôn Đình Quân thì ba lần khoong đỗ tiến sĩ lại bị các người chấp chánh đương thời không ưa vì tính ông phóng đãng, khinh bạc. Bởi lẽ đó, Ôn Đình Quân với Ngư Huyền Cơ ngay từ phút đầu gặp gỡ đã thành ra hai kẻ phong trần tri kỷ. Ôn Đình Quân nhận nàng làm môn đệ thi học. Buổi sơ tập, Ôn Đình Quân lấy thi đề Giang biên liễu (Cây liễu ven sông) để Ngư Huyền Cơ làm bài thơ theo thể ngũ ngôn. Ngư Huyền Cơ chỉ mươi phút đã viết xong:
Thuỵ sắc liên hoang ngạn.
Yên tư nhập viễn lâu.
Ảnh bổ thu thuỷ diện.
Hoa lạc điếu nhân đồ.
Căn lão tàng ngư quật.
Chi đê hệ khách thuyền.
Tiêu tiêu phong vũ dạ.
Kinh mộng phục thiêm sầu."
Thơ mỗi ngày gọt giũa một hay thì mối tình của Ngư Huyền Cơ càng đằm thắm đối với thi nhân Ôn Đình Quân, trong khi đó Hồ Đào cũng yêu nàng. Ngư Huyền Cơ không đáp lại tình của Hồ Đào vì họ Hồ thiếu phong thái hào hùng khí phách. Phần Ôn Đình Quân thấy thân thế mình lênh đênh, tự thấy diện mạo xấu xa không xứng với nàng nên bỏ đi. Bơ vơ, Ngư Huyền Cơ bị tú bà gả bán cho Lý Ức làm thiếp. Đêm động phòng nàng cự tuyệt rồi bị vợ chồng Lý Ức xua đuổi, Ngư Huyền Cơ đến làm Nghi Quan nguyện làm đạo sĩ.
Do thất bại luyến ái, lại vốn người tài sắc nên tâm sự uất ức khôn nguôi. Ngư Huyền Cơ trở nên dâm đãng gian hoạt, nàng dùng nơi tu hành để làm những chuyện động trời. Nàng dụ dỗ đàn ông lực lưỡng ngu si để tổ chức ăn cướp giết người. Tội lỗi chồng chất - triều đình bắt hạ ngục và phán quyết tử hình.
LIỄU TRANG THU ĐÀM NGUYỆT TƯỚNG PHU NHÂN CA
- Sát tế tam quyền diện: trán gồ, lưỡng quyền cao sát chồng.
- Ly phu ngách bất bình: trán lệch biệt ly phu tử.
- Dục tri tam độ giá, nữ tác trượng phu thanh: Muốn biết tại sao ba lần lấy chồng, ấy chỉ vì tiếng nói đàn ông.
- Nữ nhân giao tất hoạ, phong yêu khẩu đại thuỳ, như tư y thực bạc, bội tế khước vi phi: con gái ngồi rung đùi, long ong miệng rộng, hai góc miệng chảy xuống, nghèo khổ không đủ ăn đủ mặc, bỏ chồng.
- Nữ nhân đào hoa nhãn, tu phòng liễu diệp mi, vô môi do tự giá, nguyệt hạ ước nhân kỳ: đàn bà đôi mắt đào hoa, thêm lông mày lá liễu tất lẳng lơ hẹn hò con trai dưới trăng và lấy chồng không cần cưới hỏi mai mối.
- Kiến nhân yểm khẩu tiếu, thủ quán lược mi đầu, đối nhân du nhãn đổ, chung tu sấn khách du: Thấy người bưng miệng cười, tay quen vuốt mày vuốt tóc, trước mặt mà hay nhìn lén, con gái là loại đa dâm, dễ theo trai.
- Cốt thô chung thị tiện, nhãn đại bất vi lương, mi như tân nguyệt khúc, dạ da hoán tân lang: Xương thô là tiện tướng, thêm mắt to và đôi mày cong như trăng đầu tháng thì đúng là loại đàn bà lang chạ.
- Diện ngưỡng đa bần tiện, hung cao tất khốn cùng, thanh hùng phương hại trọng, sắc nhuận ý tình nùng:Mặt vênh phần nhiều bần tiện, ngực ưỡn dễ cùng khốn, tiếng nói đàn ông và sắc da hồng nhuận thì giết chồng bằng tính đa dâm.
- Dương mục ý tình đa, hà tinh ý bất hoà, vô mao âm hộ tiện, vô xứ bất kha kha: Chơn chớn mắt dê, thao láo mắt tôm, âm hộ vô mao đều là tướng dâm tiện cùng khổ.
- Vô sự đới sầu dung, trần hôi mãn diện lung, sinh ban tịnh hắc tử, tử hướng diểu minh trung: Vô sự mà vẻ mặt buồn rười rượi, mặt sạm đen như có tro bụi bám và lấm tấm ban điểm là tướng chết.
- Yêu triết bộ hoành hoành, chung chiêu thụ khổ tân, y lương tam độ nhật, bối tích thị thành khang: Eo gẫy như bước ngang, sớm chiều tân khổ. Lưng thành rãnh, bữa nay lo bữa mai.
- Thanh tự phá đồng la, tam hình lục hại đa, ngữ ngôn như kết sáp, đào xứ bị nhân ma: Đàn bà tiếng nói như lệnh vỡ là loại tam hình lục hại, con gái tiếng lí nhí không gãy gọn hay bị lừa dối dụ dỗ.
- Nha sỉ nhược sân sa, thanh hoàng hắc bất nghi, nhược như lựu tử dạng, phú quý thị hiền thê: Răng mọc lởm chởm, màu sắc vàng lẫn lộn với xám không tốt. Răng phải đều như hạt lựu mới là hiền thê phú quý.
- Khẩu bạc tị hựu bạc, nhĩ luân hựu phản quách, phát đoản nhãn mi nùng, nhất sinh bất an lạc: Miệng mỏng mũi cũng mỏng, vành tai luân quách lộn ngược, tóc ngắn thưa mà rậm, cuộc sống không yên vui.
- Ẩm thực đại lâm ly, nan vi quý hiền thê, mi tiên sinh hắc tử, dạ dạ sấn nhân quy: Ăn uống rơi vãi tung tóe không thể là hiền thê, mày nhọn lại có nốt ruồi, đến đêm hò hẹn tư tình.
(tác giả: Đông Hải Thần Nhãn Vũ Tri Thiên)