logo

CHÍN XẤU MỘT TỐT CÒN HƠN CHÍN TỐT MỘT XẤU

CHÍN XẤU MỘT TỐT CÒN HƠN CHÍN TỐT MỘT XẤU 

 

Sách tướng viết: 

 

Nhất quý để cửu tiện 

Nhất tiện phá cửu quý 

 

(Nhất quý xoá chín tiện 

Nhất tiện phá chín quý) 

 

Đó là định luật đặc biệt của tướng thuật và cũng là căn bản cho việc coi tướng, đoán tướng. 

 

Tướng con người ta đại thể chia ra làm các loại hay gọi theo chữ là cách cục. 

 

Cách cục bao giờ cũng luận theo lý tương đối chia ra như sau: 

- Dầy mỏng (hậu bạc) 

- Thiện ác. Thọ yểu. 

- Quý tiện. 

 

Tướng ác bên ngoài lấy dầy mỏng làm chủ. Tâm tướng thì lấy thiện ác làm chủ. 

 

Một quý xoá chín tiện, một tiện phá chín quý ý nói tướng người ta trong nhiều tướng tiện mà có một tướng quý thì tướng quý khả dĩ xoá bỏ những tiện tướng kia đi. Ngược lại người ta trong nhiều tướng quý mà có một tướng tiện thì những tướng quý bị phá. Ta thường nghe nói phá tướng chính là nghĩa ấy. 

 

Các nhà tướng học Trung Quốc rất hứng thú với việc đi khám phá những điều mới lạ của định luật này. Tại Bắc Kinh đế đô của nhiều triều đại nơi tụ tập của các quan quý nhân tứ xứ cùng các vị phu nhân. Trên tổng số rất ít người về tướng cách được thập toàn thập mỹ thì còn lại những tướng "nhất quý" thì rất nhiều. Tướng thập toàn thập mỹ thường dễ nhận mà tướng nhất quý hay nhất tiện rất khó xem. Quý nhân ai cũng có những đồ phụ tùng như kiệu, người hầu (thời nay thì mặc đồ xịn, đi xe đẹp, vàng ngọc đeo đầy người... hihihi). Tiện nhân trái lại thật là giản dị mắt thường cũng nhìn thấy. Khó là ở nơi tìm ra cái hoạ sắp tới của kẻ tiền hô hậu ủng và cái phúc đang chờ của kẻ cơm ăn còn đang bữa đói bữa no! 

 

Nghiên cứu về tiện tướng ở Bắc Kinh các nhà xem tướng thường đến kỹ viện Bát Đại hồ đồng. Ở đây người ta có thể nom tận mắt những người đẹp xứng đáng là "hoa quốc tổng thống". Ở đây người ta cũng thấy tận mắt những bộ mặt dâm ô, tiện nữ, thô tục. Mỹ nhân theo tục nhãn là đẹp, kỹ nữ theo tướng lý là hạ tiện. Ở đây trong đầu óc người ta nổi lên hàng trăm dấu hỏi tại sao có những phu nhân đẹp tuyệt vời cũng lại có những vị nhất phẩm phu nhân xấu ơi là xấu, xấu như con gấu? Tại sao cũng một vẻ đẹp "khờ người" lại luân lạc vào chốn thanh lâu khốn khổ này mà một con người hình thù quái dị kia lại võng điều lọng tía? Tất cả đều nằm trong định luật nhất quý nhất tiện của tướng pháp vậy. 

 

Trịnh tiên sinh thông hiểu tướng lý thường cùng bạn bè đến Bát đại hồ đồng. Theo Trịnh tiên sinh thì tướng đàn bà con gái thường hiển lộ, còn tướng đàn ông con trai thường ẩn tàng. Cho nên nét quý tiện của đàn bà dễ nhận thấy hơn. Tại Bát đại hồ đồng, Trịnh tiên sinh đã phát hiện ra một ít tướng cách không tầm thường đáng tôn đến bậc quý phu nhân. 

 

Đương thời có một danh kỹ tên là Thái Phượng quê ở Tô Châu cũng là nơi sản sinh ra nhiều mỹ nữ. Đã nổi tiếng tất phải diễm lệ. Diễm lệ mà làm kỹ nữ tức là một cảnh "hồng nhan bạc mệnh" rồi! Đợi lúc xuân tàn sắc kém mới lấy chồng là bạc mệnh. Được cao quan quý nhân kết duyên giữa lúc sắc nước hương trời, nhưng phải chịu làm phận thiếp, làm vợ bé thì cũng vẫn cứ là bạc mệnh. Kỹ nữ đa số vẫn bị cái nghiệp báo vô tử (không có con) -> đó cũng vốn là một thứ bạc mệnh! Lấy chồng dù được làm kế thất nhưng tuổi chồng, tuổi vợ chênh lệch quá xa. Cái cảnh cây lê hoa trắng ôm ấp đoá hoa hải đường cũng cgẳng phải là một cảnh bạc mệnh đó sao? 

 

Riêng về trường hợp của Thái Phượng, Trinh tiên sinh vẫn còn nghi hoặc vì chưa tìm ra một bạc tướng nào. Lẽ ra Thái Phượng phải lấy chồng rồi mới đúng chứ? Tuy rằng không được làm vợ một quý nhân thì cũng là chính thất của một phú nhân mới phải. Hơn nữa, đào hoa vận đến đã từ hai năm nay rồi! Dò hỏi kỹ càng mới biết năm kia nàng 17 tuổi bị "phá thân" bởi một phú thương ở Thiên Tân (!) với giá mười ngàn nguyên. Theo tướng lý "phá thân" cũng ứng vào đào hoa vận, có khác chăng là không phải đi lấy chồng cũng không phải được làm vợ. Tuy nhiên, cũng theo tướng lý thì con gái xuất giá là sự việc tốt do phúc khí tạo nên; còn con gái phá thân bằng lối mua chuộc (hoặc một số lối khác) thì lại là sự việc xấu coi như một tai hoạ. "Sai một ly đi một dặm". Vậy cái sai một ly ấy ở chỗ nào nhỉ? 

 

Trịnh tiên sinh rất phục tài xem tướng của Thái đẩu Điếu Kim Ngao nổi danh đương thời. Vừa lúc Điếu Kim Ngao du lịch miền nam đi về Bắc Kinh, họ Trịnh có ý muốn nhờ Thái đẩu giảng cho mình điểm nghi hoặc: Một hôm vào buổi trưa Trịnh tiên sinh biết tin Thái Phượng đi ăn cơm với mấy bà thương gia tại một tiệm lớn. Sở dĩ có bữa cơm này là vì trong số các bà có người có con trai đang muốn lấy Thái Phượng. Trinh tiên sinh liền cùng vài bạn đến Thái đẩu Điếu Kim Ngao mời đến chỗ đó ăn cơm, cốt để Thái đẩu đoán tướng của Thái Phượng. Thái đẩu Điếu Kim Ngao không hề biết Thái Phượng là kỹ nữ. Hôm nay Thái Phượng đi ăn với các bà nọ cũng trang điểm rất đơn sơ đạm bạc thật đúng phong cách lương gia nữ. 

 

Họ Quách hỏi Thái đẩu: 

 

"Tiên sinh đi vùng Giang Nam lần này với chủ ý: Dục cùng thiên lý mục cánh thượng nhất tầng lâu, nay thu góp chắc được nhiều điều mới lạ, xin tiên sinh cho biết người Bắc kẻ Nam trên phương diện tướng ra sao?" . 

 

Điếu Kim Ngao đáp: 

"Thưa vâng. Đi vạn dặm đọc vạn quyển sách. Chẳng những tôi tìm thấy nhiều điểm khác lạ về ngưòi Nam người Bắc mà còn học thêm những yếu tố địa lý nhân tố nhàn sư ảnh hưởng đến tướng thuật". 

Quách tiên sinh tiện dịp bàn bên chợt huyên náo liền đưa mắt nhìn sang rồi chỉ tay hỏi: 

"Tướng Nam, tướng Bắc như mấy bà bên đây có dễ dàng nhận ra ai là Nam, ai là Bắc không?" . 

Điếu Kim Ngao gật đầu: 

"Dễ lắm" - Thái đẩu cũng quay sang luôn hướng đó. Vừa lúc có một bà nhận ra Điếu Kim Ngao liền gật đầu chào rồi vội chạy sang nói: 

"Tiên sinh có nhận ra tôi không? Tôi là vợ ông Hạ đây nè. Tháng trước tôi dẫn vợ chồng ông họ Trương đến xem tướng, tiên sinh bảo ông ta tháng ấy dịch mã động. Đúng quá, ông ấy vừa có việc đã đi xuống phương Nam mấy bữa nay rồi. 

Điếu Kim Ngao đáp lời: 

"À thì ra bà Hạ, ông nhà biến đâu cả năm nay tôi không gặp?" 

Bà họ Hạ ghé tai Điếu Kim Ngao nói nhỏ: 

"Gặp tiên sinh hôm nay thực là may, xin mời tiên sinh sang bên bàn tôi uống vài ly rượu nhân thể gia phúc xem hộ cho một cô nương bên ấy. Theo chúng tôi thì cô ta đẹp lắm, dáng người đầy đặn nhưng chẳng biết cô ấy ra sao, có thực là vượng phu ích tử hay không, năm nay có hỷ tình chăng? Hôn phối có mỹ mãn không?" 

Nghe bà họ Hạ nhỏ to, họ Trịnh cùng các bạn như hạn hán gặp mưa hối hả giục Thái đẩu nhận lời. 

 

Bà Hạ giới thiệu Thái đẩu là Trương Tam Gia và giới thiệu Thái Phượng là Lý tiểu thư. Điếu Kim Ngao chừng vài mươi phút vừa uống rượu vừa đàm đạo với Lý tiểu thư rồi quay về bàn cũ ngồi không nói điều chi với các bà hết. Quách tiên sinh lên tiếng khiêu khích mà rằng: 

"Cô nương bên ấy là thiếu phụ đâu còn là khuê nữ mà sao các bà ấy đặt vấn đề cầu thân một cách long trọng thế không biết!" 

(Thực tình, họ Quách muốn thử xem phản ứng của Thái đẩu như thế nào) 

Thái đẩu Điếu Kim Ngao cười khà khà: 

"Chắc là Quách tiên sinh nhìn đã đoán được có kẻ phá thân cô ấy rồi thì phải?" - Cả bọn cùng cười. 

Trịnh tiên sinh nói: 

"Lúc tiên sinh đi Giang Nam bọn này như bầy trâu không có người chăn dắt, lắm lúc bí xị nhiều điểm không trông ra. Như trường hợp Thái Phượng - Lý tiểu thư đây chẳng hạn, chúng tôi chỉ mang máng nó thuộc diện nhất tiện phá cửu quý nhưng tiện tướng nào thì tìm hoài không có thấy! Chúng tôi đã thấy rằng đáng lẽ phải 2 năm trước cô ta đáng ra đã lấy chồng giàu, thế mà dọ hỏi thì lại không phải vậy." 

Thái đẩu nói: 

"Đó là vì các vị không xét nó trên căn bản vấn đề vậy. Nếu hình thái ấy mà không phân tích qua định luật chân quý và giả quý thì dễ nhầm lẫn lắm. Đúng là cô ấy thuộc cách nhất tiện phá cửu quý, mà cách này cũng có thể tìm ra ở trong chân quý nữa nhưng mà rất hiếm. Ta không nên hồ đồ. Cách nhất tiện phá cửu quý thì sự khám phá ra minh tiện (tướng tiện lồ lộ) không khó khăn gì, nhưng khám phá ra ám tiện thì chả dễ dàng tẹo nào đâu. Chân quý hay giả quý thuộc chính cách, còn nhất quý thuộc kỳ cách và nhất tiện phá cửu quý thuộc phá cách. Hình tượng mỗi người hỗn tạp bất thuần. Như Lý tiểu thư đây là tướng cục giả quý đeo thêm phá cách.". 

Trịnh tiên sinh nói: 

"Đồng ý, về chân giả chúng tôi tự nhận đã không đặt ra để đặt hướng cho đúng. Nhưng xin hỏi tiên sinh tướng pháp có dậy cách phát hiện ra ám phá cách không?" 

Điếu Kim Ngao cười mím chi cọp: 

"Tướng ám phá trên đại thể có thể nhìn qua mũi, mắt, môi và âm thanh được. Tuy nhiên được như thế chẳng những phải đầy kinh nghiệm mà còn phải thêm nhất điểm thiên tài nữa mới xong. Phải có điểm thiên tài ấy mới tiến tới bậc nhìn thần khí mà nhận ra ám tướng.". 

Trịnh tiên sinh nói: 

"Vọng khí đi ra ngoài khả năng của chúng tôi, chỉ xin tiên sinh chỉ giáo những điểm dễ dãi hơn, như Lý tiểu thư đây, nhìn qua mắt, mũi, môi và âm thanh có thể nhận ra ám tướng chăng?". 

 

Điếu Kim Ngao đáp: 

Trước hết, tôi hãy nói với các vị về nguyên lý đã. Coi mũi chủ yếu phải tìm ra vết tích nhỏ như sợi tơ. Với đàn ông mũi là thê, với đàn bà mũi là phu. Vết ấy hiện lên là phu hoặc thê cung khuyết hãm. Coi mắt phải hiểu ánh mắt, khuyết điểm là đào hoa nhãn ám tàng dâm quang - đấy là 1 phá tướng. Coi môi chủ yếu là nhan sắc, qua sắc môi tìm ra âm sú (hôi hám của sinh thực khí) đó là ám phá cực hại. Coi thanh tướng phải nghe được âm sắc; tiếng nói biểu thị một sự khuyết hãm của khuê phòng chẳng những chứng tỏ là dâm phụ mà còn là loại vợi bị ruồng bỏ nữa. Cô Thái Phượng ám tướng hiện ở trên môi.". 

 

Nói đến đây thì bàn bên kia đã rã đám. Bà họ Hạ dẫn một bà sang bàn bên này nói với Thái đẩu Điếu Kim Ngao rằng:

"Đây là bà bạn thân họ Cừu của tôi. Bà ấy có cậu con năm nay 30 tuổi, lấy vợ đã ba năm mà vẫn hiếm hoi, thầy số bảo rằng chính phòng tử tức bất vượng nên có ý muốn chọn thiếp cho cậu ấy. Vậy lấy Lý tiểu thư làm thiếp có được chăng?". 

 

Thái đẩu đáp: 

"Người ta thường lấy thiếp để hưởng sắc, thì lấy kỹ nữ cũng không sao. Như bà đây muốn chóng có cháu thì hà tất phải cần Lý tiểu thư. Tôi muốn nói thẳng ra xin hai bà thứ lỗi, thế cậu nhà vẫn là khách hàng quen thuộc của Lý Thái Phượng ư? Hay là có ai giới thiệu với cậu ấy?". 

Hai bà đỏ mặt và đám họ Trịnh, họ Quách... cũng ngỡ ngàng. 

Giây lâu bà họ Cừu nói: 

 

"Cháu hiện ở Thiên Tân và không quan Thái Phượng mà do bạn bè giới thiệu, họ cũng cho biết cô ấy là một kỹ nữ nổi tiếng nhưng tài sắc tướng mạo kể vào loại khá đáng là viên ngọc bích của một tiểu gia. Thêm nữa con dâu cả của tôi kể cũng hơi đứng tuổi, cho nên khi cháu nó thấy nơi Thái Phượng như thế thì vui lòng ưng ngay!". 

Mr Điếu Kim Ngao nói: 

"Nếu cậu ấy đã quyết định rồi thì tôi nói thêm vào làm gì! Nếu tin tướng số đó là một vấn đề, bằng như không tin thì nói mấy cũng là thừa!". 

Bà họ Cừu vội nói luôn: 

"Thưa tiên sinh, cháu nó nhà tôi tin vào tướng số lắm ạ. Sở dĩ còn trù trừ đến nay chưa quyết cũng chính là vì tại nó muốn coi xem số mạng Lý tiểu thư cho rõ ràng đấy ạ.". 

Điếu Kim Ngao nói: 

"Theo tôi thì việc hôn sự không thành đâu. Thứ nhất tướng mạo Thái Phượng tuy rất đẹp nhưng cô ta không thể lấy chồng trước 25 tuổi, và cô ta nhất định phải lấy người hơn mình ít nhất là 24 tuổi. Thứ hai Thái Phượng tuy có tướng vượng phu nhưng về đường tử tức hoàn toàn hỏng bét! Cho nên, cái mục đích thứ thiếp sinh nhi tử của cậu nhà không thể thực hiện được. Thứ ba, Thái Phượng tuy nghi dung mỹ lệ nhưng có ám phá tướng, lấy chồng rồi cũng khó lòng làm vừa lòng chồng.". 

... 

Chàng họ Cừu vẫn còn tiếc rẻ chưa tin hẳn lời Thái đẩu, nhờ bạn đi điều tra thêm nữa thì mới bít rằng ám phá tướng của Thái Phượng là âm sú rất nặng không một anh chàng nào có mũi mà chịu nổi! 

Về sau, Thái phượng đúng lúc nàng 26 tuổi gặp và lấy một ông lái muối giàu có họ Vương. Ông ta năm ấy vừa tròn 50 cái xuân xanh! Vì khứu giác bị hỏng nên đối với ám phá tướng của Thái Phượng ông tuyệt đối chẳng hay biết, mà nếu có biết ông cũng chả thèm quan tâm. Mũi có ngửi thấy gì đâu mà sợ.

 

Kể từ đấy, Thái Phượng thoát hẳn khỏi cái kiếp lầu xanh. Thế mới hay, thứ thịt lợn thiu đã có ông thành hoàng nghẹ mũi, ông trời xếp lớp việc đời quả là tuyệt diệu. 

 

Tướng tiện thật lạ kỳ. Người đàn bà có đẹp như sao băng nếu phạm phải cũng đành cam phận mà thui. 

 

Mùi tục luỵ nhường kia cay đắng, 

Vai chi mà đeo đẳng trần duyên.