logo

ĐẶC ĐIỂM CÁC NGÓN KHÁC TRONG BÀN TAY

ĐẶC ĐIỂM CÁC NGÓN KHÁC TRONG BÀN TAY

(Theo bác sĩ J.Ranald)

Sau ngón cái, đến lượt các ngón khác trong bàn tay. Mỗi ngón đều có một giá trị riêng rẽ và luôn luôn mật thiết liên đới giá trị với ngón cái và lòng bàn tay.

NGÓN TRỎ

Ngón thứ nhì của bàn tay là ngón trỏ hay ngón Mộc tinh, xác định lòng ham muốn, khát vọng quyền thế, tự phụ và cũng xác nhận tài điều khiển và sự tin tưởng thiêng liêng.

Nếu ngón trỏ trội hơn hết trong các ngón, một vài đức tính nói trên, hoặc tất cả, sẽ được phát huy một cách đúng mức.

Nếu ngón thật cứng, người sẽ tàn bạo và chuyên chế trong địa vị chỉ huy.

Nếu ngón trỏ cong như cái móc, người thật ích kỷ và thiếu thận trọng trong mọi hành động.

Một ngón trỏ thật mỏng, thật gầy dù là ngón trỏ dài, không chứng tỏ hay xác định tham vọng điều khiển, mà chứng tỏ sự mơ ước được điều khiển nhưng không bao giờ thành tựu.

Dĩ nhiên lóng thứ nhất của ngón trỏ và hình thức đầu ngón tay cũng như móng tay có thể thay đổi giá trị của một ngón trỏ dài.

Một đầu nhọn ở ngón trỏ, xác định tính hoà hoãn, thích an nhàn, nhất là khi ngón trỏ này đầy đặn.

Một đầu vuông chứng tỏ sự mê say thực tế. Đầu chè bè chứng tỏ tính đần độn và mê tín. Đầu tròn, người có tư cách. Lóng thứ nhất dài, người say mê đạo đức. Nếu nó ngắn, người đa nghi.

Đầu ngón trỏ dày, người giàu dục tính. Nó mỏng mảnh, người kín đáo, nghiêm nghị.

Lóng giữa của ngón trỏ dài, người phân minh. Nó ngắn, người thiếu nghị lực. Nó dày, người ích kỷ. Nếu nó dài và mỏng mảnh, người ham danh dự hơn tiền tài.

Lóng chót của ngón trỏ dài, người ham quyền thế. Nó ngắn, người khiêm nhượng và nhún nhường. Lóng chót dày, người say mê dâm dục có thể đưa đến tai hại. Nó mỏng người kiềm hãm được sự ham muốn của mình.

NGÓN GIỮA

Ngón giữa hay ngón Thổ tinh xác định ý chí. Nếu ngón giữa trội hơn các ngón khác và cao hơn hai ngón kề cận, nghĩa là 2 ngón trỏ và áp út, người sẽ rất nghiêm nghị và luôn luôn tìm sự an nhàn. Cũng có thể là người thích trào lộng, nhưng trào lộng tế nhị.

Nếu ngón giữa mỏng mảnh, vừa ngắn vừa mỏng, đó là biểu hiện của sự nông nổi và thiếu chủ định.

Nếu lóng thứ nhất của ngón giữa mà dài và thon, người can đảm, nhẫn nại và nhất là thành thật. Đầu lóng nhất nhọn, chứng tỏ người cao thượng. Đầu vuông người có nghị luận tinh khiết. Nếu đầu lóng thứ nhất chè bè, người bi quan. Lóng thứ nhất của ngón giữa ngắn, người trầm mặc. Nó dày, người vô tâm; thật mỏng, người tàn bạo.

Lóng giữa của ngón giữa xác định người thực tế và có óc khoa học nếu lóng này dài. Nếu lóng này ngắn, giá trị sẽ ngược lại, nghĩa là hay tin tưởng thần quyền, người nhẹ dạ. Dày, người nhiều nghị lực và có khiếu về nghề bằng tay. Mỏng, người thực tế và ngăn nắp.

Lóng chót của ngón giữa dài, người ham mê thầm lặng. Nó ngắn, người thương cuồng sống vội, không nhất trí trong cử chỉ, có thể có thái độ ti tiện. Nó dày, người thực tế, làm lụng cực nhọc. Nó mỏng, người hà tiện.

Nếu lóng này ngắn và mỏng, người thiếu nhận xét và quảng đại không nhằm chỗ.

NGÓN ÁP ÚT

 

Ngón thứ tư trong bàn tay là ngón áp út, hay ngón Thái Dương cũng thế. Nó chỉ định tầm mức giao du, lỗi lạc nghệ thuật và dư luận về tài năng và cá tình của người.

Một nghệ sĩ, một ca sĩ và tất cả người làm nghệ thuật cũng như hoạ sĩ đều nhờ ngón áp út trội hơn các ngón khác.

Lóng thứ nhất của ngón áp út chứa đựng những giá trị phức tạp và cũng có thể mâu thuẫn với nhau tuỳ theo hình thức của mỗi lóng. Nếu nó cong về phía sau, người sẽ có óc quan sát vẻ đẹp thiên nhiên một cách tài tình. Óc thẩm mỹ này càng được chứng tỏ lỗi lạc nếu ngón cong và mỏng manh. Nếu nó dày, óc thẩm mỹ sẽ nghiêng về dâm tính.

Ngón áp út có đầu nhọn, người say mê phù hoa và tin tưởng thần quyền.

Lóng thứ nhất ngắn, người đơn giản. Lóng này dài, người cầu kỳ, hay tìm những kiểu cách có khi ngoài khả năng của mình. Đầu lóng thứ nhất tròn, người sẽ có tài hoạt bát dễ mến, nhưng cũng có lúc thiếu cẩn thận. Đầu vuông, người thực tế, cương quyết. Đầu chè bè, người giàu nghị lực, hoạt động.

Lóng giữa của ngón áp út dài, người sáng tác nổi danh. Nó ngắn, người thiếu năng khiếu về thẩm mỹ. Nó dày, chứng tỏ người vững chắc về nghệ thuật.

Lóng thứ ba của ngón áp út, người có căn bản. Nó dài, người vui đâu chầu đó. Lóng này dày, người có năng khiếu về kịch nghệ và có biệt tài chọn lựa màu sắc. Nó mỏng mảnh, người lãnh đạm, thiếu mỹ cảm.

NGÓN ÚT

Ngón sau cùng của bàn tay là ngón út hay ngón Thuỷ tinh. Nó chỉ định thực tài giao tế, và khả năng diễn tả tâm trạng, ý chí bằng lời hay chữ.

Đầu ngón út chè bè người có sáng kiến, hoạt động, nhiều lợi lộc nhưng dễ run cảm. Nó vuông, người tốt bụng. Nó nhọn người nhiều mơ mộng, ảo tưởng. Nếu nó tròn, người tài năng và khéo léo.

Đầu ngón út cong như cái móc, người tự kỷ, thiếu thận trọng. Nếu nó cong về phía sau, người có tính tò mò, hay ngồi lê đôi mach.

Ngón út dài chứng tỏ người có khiếu quan sát, rộng tầm hiểu biết và rộng xã giao. Nếu nó ngắn, người kém thông minh. Nó dày chứng tỏ người thiếu lịch sự.

Lóng thứ nhì của ngón út mỏng mảnh, người cờ bạc và tham lam, lúc nào cũng tìm đủ mọi cách để thoả mãn lòng tham lam của mình. Lóng thứ nhì dài, người giỏi thưong mại và luật pháp. Lóng này ngắn, người ngay thẳng.

Lóng chót của ngón út dài, người hùng biện, nhưng xảo trá. Nó ngắn, người nhẹ dạ, nhát gan, từ chối cử chỉ từ thiện. Nếu nó dày người dâm dục phức tạp. Nó mỏng mảnh người minh bạch và tỉ mỉ.

PHƯƠNG PHÁP GIẢI THÍCH VỀ CÁC NGÓN TAY

Như trên đã nói, những ngón tay lãnh phần chủ động trong bàn tay. Nó xác định khả năng cũng như giá trị thực tiễn của người, nên việc nghiên cứu cần phải được phối hợp chặt chẽ giữa lòng bàn tay và các ngón. Hay nói một cách tế nhị hơn, muốn tránh sự làm lộn khi xác định giá trị một bàn tay, phải quan sát kỹ càng các ngón và những gì hiện ra trong lòng bàn tay. Sau đó phải cân phân giá trị hoà hợp hay mâu thuẫn để nắm lấy chiết tính sau cùng.

Do đó, chúng ta sẽ có một mẫu kinh nghiệm như thế này:

Lóng chót của ngón út dài chứng tỏ người hùng biện và xảo quyệt lại gặp một dấu vết trong lòng bàn tay nói lên tính nhút nhát của bàn tay này, nghĩa là cùng một bàn tay lại có sự mâu thuẫn. Cân phân giá trị của sự mâu thuẫn ấy, chúng ta sẽ có một kết luận như sau, người của bàn tay này có thể là kẻ nguỵ biện tài tình nhưng chỉ có thể diễn đạt sự nguỵ biện ấy bằng chữ, thay vì bằng lời.

Trên nguyên tắc, sự cân phân giá trị phải nghiêng về phân giá trị nặng hơn. Nghĩa là trong một bàn tay cùng một nghĩa tương phản, giá trị sẽ nằm ở phần chủ động. Phần thụ động gần như bị chi phối hoàn toàn.