Các nhà khảo cổ học đã tìm thấy một căn phòng nhỏ tại đống đổ nát của thành phố cổ Xultun, nơi những học giả hoàng gia sử dụng các bức tường để ghi chép tài liệu về thiên văn và lịch cách đây 1.200 năm.
Các bức tường đã tiết lộ những sơ đồ thiên văn cổ xưa nhất từng được biết của người Maya.
Các nhà khoa học cho biết nó có từ đầu thế kỷ thứ IX, sớm hơn nhiều thế kỷ so với các loại lịch Maya khác từng được biết, theo Fox News.
Các ghi chép về thiên văn đóng vai trò quan trọng với lịch của người Maya. Điều này thu hút nhiều sự chú ý vì các cảnh báo về ngày tận thế vào tháng 12 năm nay xuất phát từ sự diễn dịch bộ lịch của nền văn minh này.
Các nhà khoa học đã không hề có dự báo như thế. Phát hiện mới nhất cung cấp thêm lý lẽ cho việc này.
Các tính toán của người Maya bao gồm một quãng thời gian hơn 6.000 năm vốn kéo dài rất lâu sau năm 2012.
“Tại sao họ họ tại nghiên cứu những con số đó nếu thế giới chuẩn bị kết thúc trong năm nay?”, chuyên gia về ngành thiên văn của người Maya, Anthony Aveni thuộc Đại học Colgate ở New York nhận xét.
Căn phòng là một phần của một công trình lớn trong đống đổ nát tại khu rừng nhiệt đới ở thành phố Xultun, phía bắc Guatemala. Các bức tường cũng chứa những bức vẽ một ông vua và các nhân vật khác trong tư thế ngồi. Những bức vẽ này không liên hệ đến các ghi chép thiên văn, theo các nhà khoa học.
Ông Aveni cùng với chuyên gia William Saturno và những người khác đã tường thuật về khám phá này trên tuần san Science ra ngày 11.5.
Theo các nhà khoa học, những ghi chép này đóng vai trò quan trọng với các nghi lễ và thuật chiêm tinh, và có thể được sử dụng để cố vấn cho nhà vua mỗi khi có chiến tranh hoặc về tình hình vụ mùa trong năm.
Theo BBC, nền văn minh Maya thống trị khu vực Trung Mỹ từ khoảng năm 2000 trước Công nguyên cho đến khi suy tàn và bị đồng hóa sau quá trình thực dân hóa của người Tây Ban Nha từ thế kỷ 15 trở về sau.
Nền văn minh này vẫn có sức mê hoặc với nhiều người và những địa điểm cổ xưa của người Maya vẫn còn bị chôn vùi.
Tàn tích ở Xultun lần đầu tiên được khám phá vào năm 1912, và những nỗ lực vẽ bản đồ khu vực từ thập niên 1920 đến 1970 đã phơi bày ra phần lớn công trình kiến trúc.
Các nhà khảo cổ học đã phân loại những công trình tại địa điểm, bao gồm một kim tự tháp cao 35 mét và hàng ngàn công trình trong khu vực rộng 30 km vuông vẫn chưa được khảo sát.